春 chūn 日 rì 游 yóu 可 kě 园 yuán 感 gǎn 赋 fù - - 李 lǐ 应 yīng 莘 shēn
古 gǔ 刹 chà 寻 xún 春 chūn 乘 chéng 逸 yì 兴 xìng , , 名 míng 园 yuán 访 fǎng 胜 shèng 逐 zhú 清 qīng 游 yóu 。 。
烟 yān 云 yún 莽 mǎng 苍 cāng 千 qiān 章 zhāng 木 mù , , 风 fēng 日 rì 荒 huāng 寒 hán 百 bǎi 尺 chǐ 楼 lóu 。 。
此 cǐ 地 dì 芳 fāng 樽 zūn 尚 shàng 裙 qún 屐 jī , , 当 dāng 年 nián 华 huá 屋 wū 已 yǐ 山 shān 丘 qiū 。 。
故 gù 乡 xiāng 亦 yì 有 yǒu 闲 xián 池 chí 馆 guǎn , , 满 mǎn 目 mù 归 guī 鸦 yā 集 jí 暮 mù 愁 chóu 。 。
春日游可园感赋。清代。李应莘。古刹寻春乘逸兴,名园访胜逐清游。 烟云莽苍千章木,风日荒寒百尺楼。 此地芳樽尚裙屐,当年华屋已山丘。 故乡亦有闲池馆,满目归鸦集暮愁。