次 cì 韵 yùn 黄 huáng 山 shān 人 rén 送 sòng 春 chūn - - 言 yán 友 yǒu 恂 xún
落 luò 拓 tuò 青 qīng 袍 páo 岁 suì 十 shí 周 zhōu , , 韶 sháo 华 huá 如 rú 此 cǐ 镇 zhèn 生 shēng 愁 chóu 。 。
天 tiān 连 lián 芳 fāng 草 cǎo 迷 mí 春 chūn 望 wàng , , 红 hóng 到 dào 斜 xié 阳 yáng 但 dàn 酒 jiǔ 楼 lóu 。 。
别 bié 恨 hèn 难 nán 邀 yāo 花 huā 共 gòng 语 yǔ , , 间 jiān 情 qíng 不 bù 逐 zhú 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 。 。
自 zì 怜 lián 去 qù 住 zhù 无 wú 长 cháng 策 cè , , 可 kě 识 shí 丰 fēng 城 chéng 宝 bǎo 气 qì 浮 fú 。 。
次韵黄山人送春。清代。言友恂。落拓青袍岁十周,韶华如此镇生愁。 天连芳草迷春望,红到斜阳但酒楼。 别恨难邀花共语,间情不逐水东流。 自怜去住无长策,可识丰城宝气浮。