鸡 jī 窠 kē 岭 lǐng 自 zì 嘲 cháo 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 汪 wāng 琬 wǎn
萝 luó 蔓 màn 每 měi 穿 chuān 松 sōng 腹 fù 出 chū , , 葛 gé 花 huā 都 dū 给 gěi 石 shí 根 gēn 生 shēng 。 。
行 xíng 吟 yín 才 cái 到 dào 山 shān 深 shēn 处 chù , , 已 yǐ 作 zuò 吴 wú 牛 niú 望 wàng 月 yuè 声 shēng 。 。
鸡窠岭自嘲二首 其一。清代。汪琬。萝蔓每穿松腹出,葛花都给石根生。 行吟才到山深处,已作吴牛望月声。