登 dēng 白 bái 马 mǎ 山 shān - - 胡 hú 照 zhào
山 shān 高 gāo 远 yuǎn 接 jiē 天 tiān , , 稠 chóu 叠 dié 万 wàn 峰 fēng 连 lián 。 。
积 jī 霭 ǎi 常 cháng 遮 zhē 寺 sì , , 闻 wén 香 xiāng 可 kě 悟 wù 禅 chán 。 。
孤 gū 云 yún 生 shēng 片 piàn 石 shí , , 古 gǔ 树 shù 拥 yōng 寒 hán 泉 quán 。 。
飞 fēi 鸟 niǎo 没 méi 何 hé 处 chǔ , , 苍 cāng 茫 máng 横 héng 暮 mù 烟 yān 。 。
登白马山。清代。胡照。山高远接天,稠叠万峰连。 积霭常遮寺,闻香可悟禅。 孤云生片石,古树拥寒泉。 飞鸟没何处,苍茫横暮烟。