流 liú 觞 shāng 亭 tíng 并 bìng 次 cì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 秦 qín 观 guān
缥 piāo 缈 miǎo 云 yún 峦 luán 欲 yù 尽 jìn 头 tóu , , 洒 sǎ 然 rán 华 huá 构 gòu 引 yǐn 飞 fēi 流 liú 。 。
朱 zhū 盘 pán 潋 liàn 滟 yàn 开 kāi 冰 bīng 鉴 jiàn , , 碧 bì 甃 zhòu 萦 yíng 纡 yū 走 zǒu 玉 yù 虬 qiú 。 。
毛 máo 骨 gǔ 渐 jiàn 惊 jīng 超 chāo 浊 zhuó 界 jiè , , 风 fēng 烟 yān 骤 zhòu 觉 jué 变 biàn 清 qīng 秋 qiū 。 。
更 gèng 怜 lián 白 bái 足 zú 如 rú 霜 shuāng 句 jù , , 可 kě 羡 xiàn 溪 xī 边 biān 六 liù 逸 yì 游 yóu 。 。
流觞亭并次韵二首 其一。宋代。秦观。缥缈云峦欲尽头,洒然华构引飞流。 朱盘潋滟开冰鉴,碧甃萦纡走玉虬。 毛骨渐惊超浊界,风烟骤觉变清秋。 更怜白足如霜句,可羡溪边六逸游。