睡 shuì 燕 yàn - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
补 bǔ 巢 cháo 衔 xián 罢 bà 落 luò 花 huā 泥 ní , , 困 kùn 顿 dùn 东 dōng 风 fēng 倦 juàn 翼 yì 低 dī 。 。
金 jīn 屋 wū 昼 zhòu 长 cháng 随 suí 蝶 dié 化 huà , , 雕 diāo 梁 liáng 春 chūn 尽 jǐn 怕 pà 莺 yīng 啼 tí 。 。
魂 hún 飞 fēi 汉 hàn 殿 diàn 人 rén 应 yīng 老 lǎo , , 梦 mèng 入 rù 乌 wū 衣 yī 路 lù 转 zhuǎn 迷 mí 。 。
却 què 怪 guài 卷 juàn 帘 lián 人 rén 唤 huàn 醒 xǐng , , 小 xiǎo 桥 qiáo 深 shēn 巷 xiàng 夕 xī 阳 yáng 西 xī 。 。
睡燕。元代。谢宗可。补巢衔罢落花泥,困顿东风倦翼低。 金屋昼长随蝶化,雕梁春尽怕莺啼。 魂飞汉殿人应老,梦入乌衣路转迷。 却怪卷帘人唤醒,小桥深巷夕阳西。