次 cì 韵 yùn 和 hé 石 shí 川 chuān 庆 qìng 吾 wú 秋 qiū 感 gǎn - - 林 lín 朝 cháo 崧 sōng
著 zhe 破 pò 缔 dì 袍 páo 范 fàn 叔 shū 寒 hán , , 海 hǎi 天 tiān 横 héng 笛 dí 短 duǎn 歌 gē 残 cán 。 。
故 gù 人 rén 竹 zhú 帛 bó 名 míng 空 kōng 在 zài , , 浮 fú 世 shì 风 fēng 波 bō 梦 mèng 未 wèi 安 ān 。 。
一 yī 笑 xiào 自 zì 称 chēng 苍 cāng 水 shuǐ 使 shǐ , , 十 shí 年 nián 曾 céng 署 shǔ 白 bái 云 yún 官 guān 。 。
断 duàn 桥 qiáo 芳 fāng 草 cǎo 皆 jiē 诗 shī 料 liào , , 肯 kěn 为 wèi 伤 shāng 春 chūn 带 dài 眼 yǎn 宽 kuān 。 。
次韵和石川庆吾秋感。清代。林朝崧。著破缔袍范叔寒,海天横笛短歌残。 故人竹帛名空在,浮世风波梦未安。 一笑自称苍水使,十年曾署白云官。 断桥芳草皆诗料,肯为伤春带眼宽。