冯 féng 庵 ān 诗 shī 云 yún 轩 xuān 于 yú 晚 wǎn 翠 cuì 早 zǎo 劬 qú 书 shū - - 林 lín 旭 xù
随 suí 地 dì 名 míng 轩 xuān 无 wú 不 bù 可 kě , , 得 dé 闲 xián 写 xiě 字 zì 亦 yì 相 xiāng 宜 yí 。 。
援 yuán 毫 háo 未 wèi 解 jiě 心 xīn 先 xiān 画 huà , , 入 rù 格 gé 深 shēn 惭 cán 手 shǒu 似 shì 槌 chuí 。 。
此 cǐ 事 shì 养 yǎng 和 hé 承 chéng 平 píng 日 rì , , 几 jǐ 人 rén 变 biàn 法 fǎ 中 zhōng 兴 xīng 时 shí 。 。
斫 zhuó 轮 lún 老 lǎo 去 qù 犹 yóu 堪 kān 用 yòng , , 莫 mò 使 shǐ 后 hòu 生 shēng 空 kōng 得 dé 诗 shī 。 。
冯庵诗云轩于晚翠早劬书。清代。林旭。随地名轩无不可,得闲写字亦相宜。 援毫未解心先画,入格深惭手似槌。 此事养和承平日,几人变法中兴时。 斫轮老去犹堪用,莫使后生空得诗。