将 jiāng 旋 xuán 莲 lián 厅 tīng 留 liú 别 bié 张 zhāng 小 xiǎo 琴 qín - - 金 jīn 武 wǔ 祥 xiáng
何 hé 幸 xìng 风 fēng 规 guī 接 jiē 老 lǎo 成 chéng , , 五 wǔ 旬 xún 重 chóng 聚 jù 倍 bèi 心 xīn 倾 qīng 。 。
人 rén 能 néng 孝 xiào 友 yǒu 多 duō 真 zhēn 性 xìng , , 诗 shī 到 dào 和 hé 平 píng 是 shì 正 zhèng 声 shēng 。 。
已 yǐ 向 xiàng 词 cí 章 zhāng 投 tóu 臭 chòu 味 wèi , , 更 gèng 从 cóng 道 dào 义 yì 见 jiàn 交 jiāo 情 qíng 。 。
不 bù 堪 kān 同 tóng 是 shì 离 lí 家 jiā 客 kè , , 临 lín 别 bié 殷 yīn 勤 qín 百 bǎi 感 gǎn 生 shēng 。 。
将旋莲厅留别张小琴。清代。金武祥。何幸风规接老成,五旬重聚倍心倾。 人能孝友多真性,诗到和平是正声。 已向词章投臭味,更从道义见交情。 不堪同是离家客,临别殷勤百感生。