赣 gàn 江 jiāng 晓 xiǎo 发 fā - - 俞 yú 明 míng 震 zhèn
荒 huāng 滩 tān 有 yǒu 客 kè 夜 yè 推 tuī 篷 péng , , 江 jiāng 入 rù 群 qún 山 shān 一 yī 线 xiàn 通 tōng 。 。
向 xiàng 晓 xiǎo 灯 dēng 光 guāng 斜 xié 月 yuè 里 lǐ , , 残 cán 年 nián 心 xīn 事 shì 乱 luàn 流 liú 中 zhōng 。 。
将 jiāng 衰 shuāi 微 wēi 觉 jué 悲 bēi 欢 huān 异 yì , , 无 wú 睡 shuì 方 fāng 知 zhī 天 tiān 地 dì 空 kōng 。 。
忽 hū 漫 màn 相 xiāng 逢 féng 有 yǒu 归 guī 雁 yàn , , 哀 āi 鸣 míng 无 wú 奈 nài 五 wǔ 更 gēng 风 fēng 。 。
赣江晓发。清代。俞明震。荒滩有客夜推篷,江入群山一线通。 向晓灯光斜月里,残年心事乱流中。 将衰微觉悲欢异,无睡方知天地空。 忽漫相逢有归雁,哀鸣无奈五更风。