连 lián 朝 cháo 风 fēng 雨 yǔ 园 yuán 庭 tíng 海 hǎi 棠 táng 零 líng 落 luò 都 dōu 尽 jǐn 而 ér 瓶 píng 中 zhōng 折 zhé 枝 zhī 娟 juān 然 rán 独 dú 秀 xiù 老 lǎo 夫 fū 欲 yù 不 bù 夸 kuā 为 wèi 佛 fó 力 lì 其 qí 可 kě 得 dé 乎 hū - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
两 liǎng 株 zhū 芳 fāng 树 shù 全 quán 摇 yáo 落 luò , , 泥 ní 污 wū 胭 yān 脂 zhī 亦 yì 可 kě 怜 lián 。 。
值 zhí 得 de 拈 niān 华 huá 成 chéng 一 yī 笑 xiào , , 风 fēng 灾 zāi 不 bú 到 dào 四 sì 禅 chán 天 tiān 。 。
连朝风雨园庭海棠零落都尽而瓶中折枝娟然独秀老夫欲不夸为佛力其可得乎。清代。查慎行。两株芳树全摇落,泥污胭脂亦可怜。 值得拈华成一笑,风灾不到四禅天。