有 yǒu 感 gǎn 戏 xì 寄 jì 韬 tāo 荒 huāng 兄 xiōng - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
格 gé 新 xīn 曾 céng 被 bèi 老 lǎo 元 yuán 偷 tōu , , 此 cǐ 外 wài 何 hé 堪 kān 说 shuō 唱 chàng 酬 chóu 。 。
但 dàn 到 dào 西 xī 园 yuán 应 yīng 秉 bǐng 烛 zhú , , 不 bù 逢 féng 东 dōng 野 yě 肯 kěn 低 dī 头 tóu 。 。
故 gù 交 jiāo 牛 niú 耳 ěr 成 chéng 孤 gū 愤 fèn , , 弃 qì 妇 fù 蛾 é 眉 méi 托 tuō 四 sì 愁 chóu 。 。
博 bó 得 de 美 měi 人 rén 开 kāi 口 kǒu 笑 xiào , , 暂 zàn 时 shí 跛 bǒ 足 zú 也 yě 风 fēng 流 liú 。 。
有感戏寄韬荒兄。清代。查慎行。格新曾被老元偷,此外何堪说唱酬。 但到西园应秉烛,不逢东野肯低头。 故交牛耳成孤愤,弃妇蛾眉托四愁。 博得美人开口笑,暂时跛足也风流。