军 jūn 营 yíng 赋 fù 柳 liǔ 二 èr 章 zhāng 其 qí 二 èr - - 姚 yáo 燮 xiè
弱 ruò 当 dāng 浓 nóng 露 lù 未 wèi 禁 jìn 恩 ēn , , 十 shí 万 wàn 春 chūn 阳 yáng 一 yī 寸 cùn 魂 hún 。 。
病 bìng 女 nǚ 忽 hū 雕 diāo 深 shēn 黛 dài 色 sè , , 远 yuǎn 天 tiān 宜 yí 抹 mǒ 断 duàn 云 yún 痕 hén 。 。
醉 zuì 无 wú 筝 zhēng 柱 zhù 挑 tiāo 银 yín 雁 yàn , , 梦 mèng 有 yǒu 梅 méi 花 huā 怨 yuàn 玉 yù 门 mén 。 。
凄 qī 尔 ěr 月 yuè 眉 méi 都 dōu 瘦 shòu 澹 dàn , , 浪 làng 传 chuán 莺 yīng 睡 shuì 妥 tuǒ 黄 huáng 昏 hūn 。 。
军营赋柳二章 其二。清代。姚燮。弱当浓露未禁恩,十万春阳一寸魂。 病女忽雕深黛色,远天宜抹断云痕。 醉无筝柱挑银雁,梦有梅花怨玉门。 凄尔月眉都瘦澹,浪传莺睡妥黄昏。