当 dāng 远 yuǎn 戍 shù 辞 cí - - 姚 yáo 燮 xiè
炯 jiǒng 炯 jiǒng 明 míng 河 hé 斗 dòu 正 zhèng 高 gāo , , 茫 máng 茫 máng 阔 kuò 海 hǎi 雁 yàn 初 chū 翱 áo 。 。
生 shēng 涯 yá 乍 zhà 可 kě 供 gōng 团 tuán 饮 yǐn , , 忧 yōu 患 huàn 谁 shuí 能 néng 仗 zhàng 宝 bǎo 刀 dāo ? ?
古 gǔ 思 sī 在 zài 胸 xiōng 聊 liáo 媚 mèi 笛 dí , , 凄 qī 霜 shuāng 入 rù 夜 yè 已 yǐ 盈 yíng 旄 máo 。 。
思 sī 归 guī 未 wèi 卜 bǔ 瓜 guā 期 qī 代 dài , , 甲 jiǎ 帐 zhàng 貔 pí 貅 xiū 梦 mèng 亦 yì 劳 láo 。 。
当远戍辞。清代。姚燮。炯炯明河斗正高,茫茫阔海雁初翱。 生涯乍可供团饮,忧患谁能仗宝刀? 古思在胸聊媚笛,凄霜入夜已盈旄。 思归未卜瓜期代,甲帐貔貅梦亦劳。