旃 zhān 檀 tán 岭 lǐng - - 姚 yáo 燮 xiè
青 qīng 玉 yù 莲 lián 花 huā 上 shàng 界 jiè 池 chí , , 罡 gāng 风 fēng 一 yī 劫 jié 已 yǐ 无 wú 枝 zhī 。 。
危 wēi 坛 tán 独 dú 火 huǒ 丹 dān 升 shēng 后 hòu , , 万 wàn 郭 guō 清 qīng 钟 zhōng 梦 mèng 觉 jué 时 shí 。 。
作 zuò 气 qì 飞 fēi 腾 téng 云 yún 出 chū 峡 xiá , , 将 jiāng 心 xīn 沐 mù 浴 yù 露 lù 盈 yíng 卮 zhī 。 。
三 sān 乘 shèng 参 cān 得 dé 天 tiān 龙 lóng 妙 miào , , 消 xiāo 受 shòu 真 zhēn 香 xiāng 有 yǒu 白 bái 麋 mí 。 。
旃檀岭。清代。姚燮。青玉莲花上界池,罡风一劫已无枝。 危坛独火丹升后,万郭清钟梦觉时。 作气飞腾云出峡,将心沐浴露盈卮。 三乘参得天龙妙,消受真香有白麋。