古 gǔ 意 yì 十 shí 篇 piān 奉 fèng 酬 chóu 范 fàn 文 wén 学 xué 棠 táng 见 jiàn 赠 zèng 作 zuò 其 qí 五 wǔ - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
妖 yāo 氛 fēn 昨 zuó 已 yǐ 殄 tiǎn , , 欣 xīn 此 cǐ 海 hǎi 宇 yǔ 宁 níng 。 。
耕 gēng 凿 záo 率 lǜ 厥 jué 常 cháng , , 时 shí 时 shí 咏 yǒng 升 shēng 平 píng 。 。
儿 ér 曹 cáo 能 néng 读 dú 书 shū , , 仅 jǐn 令 lìng 毕 bì 六 liù 经 jīng 。 。
留 liú 此 cǐ 朴 pǔ 鲁 lǔ 风 fēng , , 长 zhǎng 为 wèi 圣 shèng 人 rén 氓 máng 。 。
古意十篇奉酬范文学棠见赠作 其五。清代。洪亮吉。妖氛昨已殄,欣此海宇宁。 耕凿率厥常,时时咏升平。 儿曹能读书,仅令毕六经。 留此朴鲁风,长为圣人氓。