为 wèi 药 yào 雨 yǔ 题 tí 扇 shàn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 夏 xià 曾 céng 佑 yòu
江 jiāng 水 shuǐ 湛 zhàn 湛 zhàn 枫 fēng 树 shù 林 lín , , 风 fēng 弦 xián 袅 niǎo 袅 niǎo 女 nǚ 环 huán 琴 qín 。 。
冥 míng 昭 zhāo 瞢 méng 暗 àn 成 chéng 千 qiān 古 gǔ , , 吊 diào 靡 mí 波 bō 流 liú 见 jiàn 素 sù 心 xīn 。 。
阖 hé 视 shì 吾 wú 良 liáng 秋 qiū 柏 bǎi 实 shí , , 化 huà 为 wéi 繇 yáo 草 cǎo 洞 dòng 庭 tíng 深 shēn 。 。
有 yǒu 情 qíng 最 zuì 算 suàn 神 shén 州 zhōu 土 tǔ , , 曾 céng 见 jiàn 提 tí 符 fú 直 zhí 到 dào 今 jīn 。 。
为药雨题扇二首 其二。清代。夏曾佑。江水湛湛枫树林,风弦袅袅女环琴。 冥昭瞢暗成千古,吊靡波流见素心。 阖视吾良秋柏实,化为繇草洞庭深。 有情最算神州土,曾见提符直到今。