秋 qiū 夜 yè 和 hé 王 wáng 似 shì 鹤 hè 考 kǎo 功 gōng - - 孙 sūn 廷 tíng 铨 quán
清 qīng 宵 xiāo 哀 āi 角 jiǎo 静 jìng 严 yán 更 gèng , , 睥 pì 睨 nì 高 gāo 悬 xuán 列 liè 宿 sù 明 míng 。 。
几 jǐ 日 rì 风 fēng 烟 yān 归 guī 梦 mèng 阔 kuò , , 一 yī 城 chéng 砧 zhēn 杵 chǔ 客 kè 心 xīn 惊 jīng 。 。
黄 huáng 金 jīn 难 nán 信 xìn 刘 liú 中 zhōng 垒 lěi , , 白 bái 眼 yǎn 堪 kān 嗤 chī 阮 ruǎn 步 bù 兵 bīng 。 。
怅 chàng 望 wàng 紫 zǐ 宸 chén 朝 cháo 散 sàn 后 hòu , , 晚 wǎn 钟 zhōng 时 shí 度 dù 枕 zhěn 函 hán 声 shēng 。 。
秋夜和王似鹤考功。清代。孙廷铨。清宵哀角静严更,睥睨高悬列宿明。 几日风烟归梦阔,一城砧杵客心惊。 黄金难信刘中垒,白眼堪嗤阮步兵。 怅望紫宸朝散后,晚钟时度枕函声。