秋 qiū 日 rì 偶 ǒu 感 gǎn - - 孙 sūn 元 yuán 衡 héng
散 sàn 步 bù 空 kōng 庭 tíng 独 dú 敛 liǎn 襟 jīn , , 此 cǐ 身 shēn 端 duān 与 yǔ 世 shì 浮 fú 沉 chén 。 。
凄 qī 迷 mí 海 hǎi 国 guó 看 kàn 云 yún 地 dì , , 宛 wǎn 转 zhuǎn 秋 qiū 宵 xiāo 对 duì 月 yuè 心 xīn 。 。
那 nà 得 de 来 lái 鸿 hóng 逢 féng 去 qù 燕 yàn , , 每 měi 思 sī 红 hóng 叶 yè 间 jiān 青 qīng 林 lín 。 。
大 dà 都 dū 百 bǎi 物 wù 无 wú 聊 liáo 赖 lài , , 满 mǎn 耳 ěr 寒 hán 螀 jiāng 不 bú 是 shì 吟 yín 。 。
秋日偶感。清代。孙元衡。散步空庭独敛襟,此身端与世浮沉。 凄迷海国看云地,宛转秋宵对月心。 那得来鸿逢去燕,每思红叶间青林。 大都百物无聊赖,满耳寒螀不是吟。