临 lín 邑 yì 晚 wǎn 眺 tiào - - 孙 sūn 理 lǐ
晚 wǎn 照 zhào 晴 qíng 开 kāi 万 wàn 井 jǐng 烟 yān , , 凭 píng 高 gāo 秋 qiū 意 yì 满 mǎn 山 shān 川 chuān 。 。
催 cuī 寒 hán 砧 zhēn 杵 chǔ 连 lián 村 cūn 落 luò , , 截 jié 雨 yǔ 虹 hóng 霓 ní 挂 guà 海 hǎi 天 tiān 。 。
南 nán 国 guó 苍 cāng 茫 máng 迷 mí 远 yuǎn 望 wàng , , 西 xī 风 fēng 摇 yáo 落 luò 感 gǎn 流 liú 年 nián 。 。
泺 luò 源 yuán 两 liǎng 度 dù 吟 yín 黄 huáng 叶 yè , , 又 yòu 听 tīng 犁 lí 城 chéng 八 bā 月 yuè 蝉 chán 。 。
临邑晚眺。清代。孙理。晚照晴开万井烟,凭高秋意满山川。 催寒砧杵连村落,截雨虹霓挂海天。 南国苍茫迷远望,西风摇落感流年。 泺源两度吟黄叶,又听犁城八月蝉。