西 xī 山 shān 梅 méi 花 huā 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 徐 xú 颖 yǐng
仙 xiān 人 rén 黄 huáng 鹤 hè 不 bù 知 zhī 处 chù , , 古 gǔ 雪 xuě 吹 chuī 残 cán 铁 tiě 篴 dí 中 zhōng 。 。
行 xíng 尽 jǐn 幽 yōu 晖 huī 双 shuāng 袖 xiù 湿 shī , , 目 mù 无 wú 青 qīng 黛 dài 四 sì 山 shān 空 kōng 。 。
冰 bīng 蚕 cán 窃 qiè 食 shí 成 chéng 香 xiāng 茧 jiǎn , , 白 bái 燕 yàn 惊 jīng 飞 fēi 拟 nǐ 玉 yù 笼 lóng 。 。
浊 zhuó 厕 cè 锦 jǐn 茵 yīn 俱 jù 可 kě 惜 xī , , 为 wèi 君 jūn 起 qǐ 拜 bài 落 luò 花 huā 风 fēng 。 。
西山梅花四首 其二。清代。徐颖。仙人黄鹤不知处,古雪吹残铁篴中。 行尽幽晖双袖湿,目无青黛四山空。 冰蚕窃食成香茧,白燕惊飞拟玉笼。 浊厕锦茵俱可惜,为君起拜落花风。