常 cháng 理 lǐ 斋 zhāi 挽 wǎn 诗 shī - - 陈 chén 大 dà 文 wén
一 yī 官 guān 遂 suì 志 zhì 在 zài 疆 jiāng 场 chǎng , , 华 huá 表 biǎo 归 guī 来 lái 鹤 hè 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
雨 yǔ 洗 xǐ 碧 bì 磷 lín 星 xīng 焰 yàn 冷 lěng , , 风 fēng 吹 chuī 白 bái 骨 gǔ 土 tǔ 花 huā 香 xiāng 。 。
蜀 shǔ 山 shān 峰 fēng 起 qǐ 皆 jiē 遗 yí 恨 hèn , , 辽 liáo 海 hǎi 波 bō 平 píng 是 shì 故 gù 乡 xiāng 。 。
忠 zhōng 孝 xiào 完 wán 人 rén 青 qīng 史 shǐ 重 zhòng , , 衣 yì 冠 guān 有 yǒu 墓 mù 仰 yǎng 崇 chóng 冈 gāng 。 。
常理斋挽诗。清代。陈大文。一官遂志在疆场,华表归来鹤梦长。 雨洗碧磷星焰冷,风吹白骨土花香。 蜀山峰起皆遗恨,辽海波平是故乡。 忠孝完人青史重,衣冠有墓仰崇冈。