法 fǎ 相 xiāng 寺 sì 樟 zhāng 亭 tíng - - 陈 chén 三 sān 立 lì
劫 jié 末 mò 重 zhòng 过 guò 抚 fǔ 一 yī 亭 tíng , , 雨 yǔ 中 zhōng 漏 lòu 入 rù 万 wàn 峰 fēng 青 qīng 。 。
虬 qiú 枝 zhī 历 lì 与 yǔ 雷 léi 霆 tíng 斗 dòu , , 鸾 luán 盖 gài 馀 yú 遥 yáo 罔 wǎng 两 liǎng 停 tíng 。 。
游 yóu 侣 lǚ 飘 piāo 零 líng 兼 jiān 死 sǐ 去 qù , , 老 lǎo 怀 huái 郁 yù 勃 bó 遂 suì 沉 chén 冥 míng 。 。
天 tiān 留 liú 把 bǎ 臂 bì 牵 qiān 肠 cháng 地 dì , , 壁 bì 记 jì 犹 yóu 堪 kān 照 zhào 数 shù 声 shēng 。 。
法相寺樟亭。清代。陈三立。劫末重过抚一亭,雨中漏入万峰青。 虬枝历与雷霆斗,鸾盖馀遥罔两停。 游侣飘零兼死去,老怀郁勃遂沉冥。 天留把臂牵肠地,壁记犹堪照数声。