赋 fù 得 dé 灯 dēng 心 xīn 送 sòng 李 lǐ 侍 shì 御 yù 萼 è - - 皎 jiǎo 然 rán
灯 dēng 心 xīn 生 shēng 众 zhòng 草 cǎo , , 因 yīn 有 yǒu 始 shǐ 知 zhī 芳 fāng 。 。
彩 cǎi 妓 jì 窗 chuāng 偏 piān 丽 lì , , 金 jīn 桃 táo 动 dòng 更 gēng 香 xiāng 。 。
花 huā 惊 jīng 春 chūn 未 wèi 尽 jǐn , , 焰 yàn 喜 xǐ 夜 yè 初 chū 长 zhǎng 。 。
别 bié 后 hòu 空 kōng 离 lí 室 shì , , 何 hé 人 rén 借 jiè 末 mò 光 guāng 。 。
赋得灯心送李侍御萼。唐代。皎然。灯心生众草,因有始知芳。 彩妓窗偏丽,金桃动更香。 花惊春未尽,焰喜夜初长。 别后空离室,何人借末光。