沪 hù 上 shàng 赋 fù 呈 chéng 韬 tāo 庵 ān 阁 gé 学 xué 师 shī - - 陈 chén 三 sān 立 lì
瘴 zhàng 峤 jiào 深 shēn 藏 cáng 听 tīng 水 shuǐ 楼 lóu , , 长 cháng 成 chéng 松 sōng 竹 zhú 数 shù 春 chūn 秋 qiū 。 。
自 zì 凝 níng 道 dào 气 qì 驯 xún 饥 jī 鹊 què , , 偶 ǒu 式 shì 游 yóu 车 chē 问 wèn 喘 chuǎn 牛 niú 。 。
灯 dēng 火 huǒ 笙 shēng 歌 gē 千 qiān 虑 lǜ 迸 bèng , , 阴 yīn 阳 yáng 儒 rú 墨 mò 一 yī 尊 zūn 收 shōu 。 。
海 hǎi 涯 yá 重 zhòng 见 jiàn 缘 yuán 传 chuán 法 fǎ , , 瓠 hù 落 luò 门 mén 生 shēng 亦 yì 白 bái 头 tóu 。 。
沪上赋呈韬庵阁学师。清代。陈三立。瘴峤深藏听水楼,长成松竹数春秋。 自凝道气驯饥鹊,偶式游车问喘牛。 灯火笙歌千虑迸,阴阳儒墨一尊收。 海涯重见缘传法,瓠落门生亦白头。