霅 zhà - - 许 xǔ 浑 hún
山 shān 断 duàn 水 shuǐ 茫 máng 茫 máng , , 洛 luò 人 rén 西 xī 路 lù 长 cháng 。 。
笙 shēng 歌 gē 留 liú 远 yuǎn 棹 zhào , , 风 fēng 雨 yǔ 寄 jì 华 huá 堂 táng 。 。
红 hóng 壁 bì 耿 gěng 秋 qiū 烛 zhú , , 翠 cuì 帘 lián 凝 níng 晓 xiǎo 香 xiāng 。 。
谁 shuí 堪 kān 从 cóng 此 cǐ 去 qù , , 云 yún 树 shù 满 mǎn 陵 líng 阳 yáng 。 。
霅。唐代。许浑。山断水茫茫,洛人西路长。 笙歌留远棹,风雨寄华堂。 红壁耿秋烛,翠帘凝晓香。 谁堪从此去,云树满陵阳。