哀 āi 教 jiào - - 皎 jiǎo 然 rán
本 běn 师 shī 不 bù 得 dé 已 yǐ , , 强 qiáng 为 wèi 我 wǒ 著 zhù 书 shū 。 。
知 zhī 尽 jǐn 百 bǎi 虑 lǜ 遣 qiǎn , , 名 míng 存 cún 万 wàn 象 xiàng 拘 jū 。 。
如 rú 何 hé 工 gōng 言 yán 子 zi , , 终 zhōng 日 rì 论 lùn 虚 xū 无 wú 。 。
伊 yī 人 rén 独 dú 冥 míng 冥 míng , , 时 shí 人 rén 以 yǐ 为 wéi 愚 yú 。 。
哀教。唐代。皎然。本师不得已,强为我著书。 知尽百虑遣,名存万象拘。 如何工言子,终日论虚无。 伊人独冥冥,时人以为愚。