泠 líng 溪 xī 谷 gǔ 蒙 méng 道 dào 中 zhōng - - 国 guó 梁 liáng
无 wú 医 yī 能 néng 疗 liáo 烟 yān 霞 xiá 癖 pǐ , , 有 yǒu 兴 xìng 还 hái 为 wèi 长 cháng 短 duǎn 赓 gēng 。 。
山 shān 势 shì 屡 lǚ 翻 fān 新 xīn 画 huà 谱 pǔ , , 溪 xī 流 liú 皆 jiē 作 zuò 远 yuǎn 松 sōng 声 shēng 。 。
恋 liàn 枝 zhī 黄 huáng 叶 yè 风 fēng 留 liú 住 zhù , , 绕 rào 石 shí 青 qīng 鱼 yú 浪 làng 打 dǎ 行 xíng 。 。
秋 qiū 色 sè 向 xiàng 人 rén 句 jù 好 hǎo 句 jù , , 詅 líng 痴 chī 符 fú 自 zì 笑 xiào 颜 yán 赪 chēng 。 。
泠溪谷蒙道中。清代。国梁。无医能疗烟霞癖,有兴还为长短赓。 山势屡翻新画谱,溪流皆作远松声。 恋枝黄叶风留住,绕石青鱼浪打行。 秋色向人句好句,詅痴符自笑颜赪。