怀 huái 中 zhōng 诗 shī - - 马 mǎ 体 tǐ 孝 xiào
赋 fù 性 xìng 由 yóu 来 lái 似 shì 野 yě 牛 niú , , 偶 ǒu 携 xié 竹 zhú 杖 zhàng 过 guò 江 jiāng 头 tóu 。 。
饭 fàn 囊 náng 带 dài 露 lù 装 zhuāng 残 cán 月 yuè , , 歌 gē 板 bǎn 临 lín 风 fēng 唱 chàng 晚 wǎn 秋 qiū 。 。
两 liǎng 足 zú 踏 tà 开 kāi 尘 chén 世 shì 路 lù , , 一 yī 生 shēng 历 lì 尽 jìn 古 gǔ 今 jīn 愁 chóu 。 。
从 cóng 兹 zī 不 bù 复 fù 依 yī 门 mén 户 hù , , 荒 huāng 犬 quǎn 何 hé 劳 láo 吠 fèi 不 bù 休 xiū 。 。
怀中诗。清代。马体孝。赋性由来似野牛,偶携竹杖过江头。 饭囊带露装残月,歌板临风唱晚秋。 两足踏开尘世路,一生历尽古今愁。 从兹不复依门户,荒犬何劳吠不休。