文 wén 征 zhēng 明 míng 山 shān 水 shuǐ - - 乾 qián 隆 lóng
凭 píng 栏 lán 俯 fǔ 层 céng 阁 gé , , 空 kōng 阔 kuò 恰 qià 怡 yí 神 shén 。 。
祛 qū 暑 shǔ 松 sōng 荫 yīn 老 lǎo , , 点 diǎn 秋 qiū 枫 fēng 叶 yè 新 xīn 。 。
高 gāo 山 shān 森 sēn 荦 luò 峃 xué , , 流 liú 水 shuǐ 净 jìng 涟 lián 沦 lún 。 。
佳 jiā 客 kè 携 xié 琴 qín 至 zhì , , 应 yīng 为 wèi 同 tóng 调 diào 人 rén 。 。
文征明山水。清代。乾隆。凭栏俯层阁,空阔恰怡神。 祛暑松荫老,点秋枫叶新。 高山森荦峃,流水净涟沦。 佳客携琴至,应为同调人。