哀 āi 鸿 hóng - - 张 zhāng 鹏 péng 翮 hé
一 yī 望 wàng 汪 wāng 洋 yáng 剧 jù 可 kě 怜 lián , , 更 gèng 从 cóng 何 hé 处 chǔ 问 wèn 桑 sāng 田 tián ? ?
鸡 jī 鸣 míng 犬 quǎn 吠 fèi 无 wú 消 xiāo 息 xī , , 木 mù 落 luò 霜 shuāng 空 kōng 绝 jué 野 yě 烟 yān 。 。
半 bàn 线 xiàn 东 dōng 堤 dī 强 qiáng 挽 wǎn 曳 yè , , 孤 gū 篷 péng 渔 yú 火 huǒ 傍 bàng 流 liú 泉 quán 。 。
嗷 áo 嗷 áo 待 dài 哺 bǔ 民 mín 情 qíng 切 qiē , , 引 yǐn 领 lǐng 恩 ēn 膏 gāo 下 xià 九 jiǔ 天 tiān 。 。
哀鸿。清代。张鹏翮。一望汪洋剧可怜,更从何处问桑田? 鸡鸣犬吠无消息,木落霜空绝野烟。 半线东堤强挽曳,孤篷渔火傍流泉。 嗷嗷待哺民情切,引领恩膏下九天。