龙 lóng 吟 yín 山 shān 房 fáng 诗 shī - - 张 zhāng 英 yīng
几 jǐ 点 diǎn 台 tái 星 xīng 映 yìng 九 jiǔ 重 zhòng , , 明 míng 时 shí 发 fā 采 cǎi 并 bìng 儒 rú 宗 zōng 。 。
特 tè 膺 yīng 芝 zhī 宇 yǔ 三 sān 孤 gū 席 xí , , 各 gè 占 zhàn 蓬 péng 山 shān 第 dì 一 yī 峰 fēng 。 。
韦 wéi 布 bù 灵 líng 皆 jiē 钟 zhōng 岳 yuè 渎 dú , , 诗 shī 书 shū 气 qì 可 kě 动 dòng 螭 chī 龙 lóng 。 。
山 shān 昏 hūn 木 mù 落 luò 萧 xiāo 萧 xiāo 夜 yè , , 风 fēng 雨 yǔ 听 tīng 来 lái 非 fēi 暝 míng 钟 zhōng 。 。
龙吟山房诗。清代。张英。几点台星映九重,明时发采并儒宗。 特膺芝宇三孤席,各占蓬山第一峰。 韦布灵皆钟岳渎,诗书气可动螭龙。 山昏木落萧萧夜,风雨听来非暝钟。