无 wú 子 zi 自 zì 叹 tàn - - 张 zhāng 曼 màn 殊 shū
春 chūn 到 dào 园 yuán 林 lín 草 cǎo 尽 jǐn 芽 yá , , 天 tiān 桃 táo 何 hé 事 shì 不 bù 开 kāi 花 huā 。 。
晓 xiǎo 来 lái 对 duì 镜 jìng 临 lín 妆 zhuāng 坐 zuò , , 羞 xiū 见 jiàn 朝 zhāo 阳 yáng 上 shàng 碧 bì 纱 shā 。 。
无子自叹。清代。张曼殊。春到园林草尽芽,天桃何事不开花。 晓来对镜临妆坐,羞见朝阳上碧纱。