琴 qín 意 yì 诗 shī 平 píng 沙 shā 落 luò 雁 yàn - - 张 zhāng 梁 liáng
秋 qiū 水 shuǐ 渺 miǎo 无 wú 际 jì , , 天 tiān 空 kōng 扬 yáng 远 yuǎn 音 yīn 。 。
芦 lú 花 huā 一 yī 片 piàn 月 yuè , , 寂 jì 寂 jì 寒 hán 江 jiāng 深 shēn 。 。
嘹 liáo 唳 lì 止 zhǐ 还 hái 作 zuò , , 回 huí 翔 xiáng 升 shēng 复 fù 沈 shěn 。 。
凉 liáng 飔 sī 听 tīng 又 yòu 起 qǐ , , 萧 xiāo 飒 sà 满 mǎn 疏 shū 林 lín 。 。
琴意诗平沙落雁。清代。张梁。秋水渺无际,天空扬远音。 芦花一片月,寂寂寒江深。 嘹唳止还作,回翔升复沈。 凉飔听又起,萧飒满疏林。