秋 qiū 柳 liǔ 四 sì 首 shǒu 次 cì 渔 yú 洋 yáng 山 shān 人 rén 韵 yùn - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
旧 jiù 意 yì 横 héng 陈 chén 托 tuō 小 xiǎo 怜 lián , , 在 zài 眉 méi 为 wèi 黛 dài 在 zài 香 xiāng 烟 yān 。 。
即 jí 今 jīn 木 mù 末 mò 馀 yú 残 cán 景 jǐng , , 垂 chuí 老 lǎo 萍 píng 花 huā 志 zhì 脱 tuō 绵 mián 。 。
安 ān 得 dé 青 qīng 丝 sī 如 rú 昨 zuó 日 rì , , 不 bù 堪 kān 金 jīn 缕 lǚ 溯 sù 华 huá 年 nián 。 。
池 chí 台 tái 无 wú 恙 yàng 风 fēng 流 liú 歇 xiē , , 空 kōng 怅 chàng 山 shān 桥 qiáo 野 yě 水 shuǐ 边 biān 。 。
秋柳四首次渔洋山人韵。清代。曹家达。旧意横陈托小怜,在眉为黛在香烟。 即今木末馀残景,垂老萍花志脱绵。 安得青丝如昨日,不堪金缕溯华年。 池台无恙风流歇,空怅山桥野水边。