春 chūn 感 gǎn 四 sì 章 zhāng - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
潍 wéi 城 chéng 高 gāo 且 qiě 长 zhǎng , , 东 dōng 风 fēng 扬 yáng 浅 qiǎn 沙 shā 。 。
麦 mài 苗 miáo 何 hé 泥 ní 泥 ní , , 野 yě 草 cǎo 亦 yì 已 yǐ 花 huā 。 。
仆 pū 夫 fū 歌 gē 况 kuàng 瘁 cuì , , 游 yóu 子 zǐ 方 fāng 无 wú 家 jiā 。 。
登 dēng 高 gāo 望 wàng 江 jiāng 流 liú , , 江 jiāng 流 liú 天 tiān 一 yī 涯 yá 。 。
谁 shuí 怜 lián 行 xíng 路 lù 心 xīn , , 化 huà 作 zuò 从 cóng 风 fēng 车 chē 。 。
春感四章。清代。曹家达。潍城高且长,东风扬浅沙。 麦苗何泥泥,野草亦已花。 仆夫歌况瘁,游子方无家。 登高望江流,江流天一涯。 谁怜行路心,化作从风车。