芦 lú 沟 gōu - - 张 zhāng 问 wèn 陶 táo
芦 lú 沟 gōu 南 nán 望 wàng 尽 jǐn 尘 chén 埃 āi , , 木 mù 脱 tuō 霜 shuāng 寒 hán 大 dà 漠 mò 开 kāi 。 。
天 tiān 海 hǎi 诗 shī 情 qíng 驴 lǘ 背 bèi 得 dé , , 关 guān 山 shān 秋 qiū 色 sè 雨 yǔ 中 zhōng 来 lái 。 。
茫 máng 茫 máng 阅 yuè 世 shì 无 wú 成 chéng 局 jú , , 碌 lù 碌 lù 因 yīn 人 rén 是 shì 废 fèi 才 cái 。 。
往 wǎng 日 rì 英 yīng 雄 xióng 呼 hū 不 bù 起 qǐ , , 放 fàng 歌 gē 空 kōng 吊 diào 古 gǔ 金 jīn 台 tái 。 。
芦沟。清代。张问陶。芦沟南望尽尘埃,木脱霜寒大漠开。 天海诗情驴背得,关山秋色雨中来。 茫茫阅世无成局,碌碌因人是废才。 往日英雄呼不起,放歌空吊古金台。