客 kè 行 xíng - - 方 fāng 干 gàn
藕 ǒu 叶 yè 缀 zhuì 为 wèi 衣 yī , , 东 dōng 西 xī 泣 qì 路 lù 岐 qí 。 。
乡 xiāng 心 xīn 日 rì 落 luò 后 hòu , , 身 shēn 计 jì 酒 jiǔ 醒 xǐng 时 shí 。 。
触 chù 目 mù 多 duō 添 tiān 感 gǎn , , 凝 níng 情 qíng 足 zú 所 suǒ 思 sī 。 。
羁 jī 愁 chóu 难 nán 尽 jǐn 遣 qiǎn , , 行 xíng 坐 zuò 一 yī 低 dī 眉 méi 。 。
客行。唐代。方干。藕叶缀为衣,东西泣路岐。 乡心日落后,身计酒醒时。 触目多添感,凝情足所思。 羁愁难尽遣,行坐一低眉。