拂 fú 床 chuáng - - 许 xǔ 雷 léi 地 dì
不 bù 欲 yù 轻 qīng 尘 chén 半 bàn 点 diǎn 黏 nián , , 拂 fú 来 lái 麈 zhǔ 尾 wěi 手 shǒu 纤 xiān 纤 xiān 。 。
宓 fú 妃 fēi 玉 yù 枕 zhěn 留 liú 芳 fāng 泽 zé , , 汉 hàn 帝 dì 云 yún 帏 wéi 覆 fù 素 sù 缣 jiān 。 。
春 chūn 暖 nuǎn 锦 jǐn 衾 qīn 堆 duī 绣 xiù 榻 tà , , 香 xiāng 温 wēn 宝 bǎo 鼎 dǐng 下 xià 重 zhòng 帘 lián 。 。
怀 huái 人 rén 漫 màn 说 shuō 蓬 péng 山 shān 远 yuǎn , , 绮 qǐ 梦 mèng 能 néng 通 tōng 爱 ài 黑 hēi 甜 tián 。 。
拂床。清代。许雷地。不欲轻尘半点黏,拂来麈尾手纤纤。 宓妃玉枕留芳泽,汉帝云帏覆素缣。 春暖锦衾堆绣榻,香温宝鼎下重帘。 怀人漫说蓬山远,绮梦能通爱黑甜。