宿 sù 芥 jiè 庵 ān 呈 chéng 是 shì 禅 chán 师 shī 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 遹 yù
云 yún 水 shuǐ 襟 jīn 情 qíng 久 jiǔ 自 zì 同 tóng , , 绳 shéng 床 chuáng 玉 yù 麈 zhǔ 见 jiàn 宗 zōng 风 fēng 。 。
秋 qiū 生 shēng 夕 xī 籁 lài 高 gāo 林 lín 外 wài , , 人 rén 在 zài 山 shān 堂 táng 细 xì 雨 yǔ 中 zhōng 。 。
心 xīn 境 jìng 自 zì 怜 lián 空 kōng 未 wèi 得 dé , , 思 sī 惟 wéi 已 yǐ 觉 jué 路 lù 将 jiāng 穷 qióng 。 。
重 chóng 来 lái 证 zhèng 取 qǔ 无 wú 生 shēng 意 yì , , 相 xiāng 约 yuē 明 míng 年 nián 荔 lì 子 zi 红 hóng 。 。
宿芥庵呈是禅师 其二。清代。彭孙遹。云水襟情久自同,绳床玉麈见宗风。 秋生夕籁高林外,人在山堂细雨中。 心境自怜空未得,思惟已觉路将穷。 重来证取无生意,相约明年荔子红。