湘 xiāng 灵 líng 鼓 gǔ 瑟 sè - - 王 wáng 邕 yōng
宝 bǎo 瑟 sè 和 hé 琴 qín 韵 yùn , , 灵 líng 妃 fēi 应 yīng 乐 yuè 章 zhāng 。 。
依 yī 稀 xī 闻 wén 促 cù 柱 zhù , , 仿 fǎng 佛 fú 梦 mèng 新 xīn 妆 zhuāng 。 。
波 bō 外 wài 声 shēng 初 chū 发 fā , , 风 fēng 前 qián 曲 qū 正 zhèng 长 cháng 。 。
凄 qī 清 qīng 和 hé 万 wàn 籁 lài , , 断 duàn 续 xù 绕 rào 三 sān 湘 xiāng 。 。
转 zhuǎn 觉 jué 云 yún 山 shān 迥 jiǒng , , 空 kōng 怀 huái 杜 dù 若 ruò 芳 fāng 。 。
诚 chéng 能 néng 传 chuán 此 cǐ 意 yì , , 雅 yǎ 奏 zòu 在 zài 宫 gōng 商 shāng 。 。
湘灵鼓瑟。唐代。王邕。宝瑟和琴韵,灵妃应乐章。 依稀闻促柱,仿佛梦新妆。 波外声初发,风前曲正长。 凄清和万籁,断续绕三湘。 转觉云山迥,空怀杜若芳。 诚能传此意,雅奏在宫商。