咏 yǒng 柳 liǔ 絮 xù - - 费 fèi 墨 mò 娟 juān
可 kě 怜 lián 荡 dàng 漾 yàng 满 mǎn 长 cháng 空 kōng , , 欲 yù 把 bǎ 愁 chóu 心 xīn 问 wèn 碧 bì 穹 qióng 。 。
凝 níng 雪 xuě 妆 zhuāng 成 chéng 肌 jī 洁 jié 白 bái , , 飞 fēi 霜 shuāng 巧 qiǎo 夺 duó 玉 yù 玲 líng 珑 lóng 。 。
轻 qīng 盈 yíng 曲 qū 径 jìng 风 fēng 回 huí 里 lǐ , , 点 diǎn 缀 zhuì 疏 shū 窗 chuāng 月 yuè 照 zhào 中 zhōng 。 。
一 yí 样 yàng 灵 líng 根 gēn 何 hé 堕 duò 落 luò ? ?
深 shēn 惭 cán 翠 cuì 柏 bǎi 与 yǔ 苍 cāng 松 sōng 。 。
咏柳絮。清代。费墨娟。可怜荡漾满长空,欲把愁心问碧穹。 凝雪妆成肌洁白,飞霜巧夺玉玲珑。 轻盈曲径风回里,点缀疏窗月照中。 一样灵根何堕落? 深惭翠柏与苍松。