秋 qiū 娘 niáng 病 bìng 起 qǐ 登 dēng 台 tái 和 hé 瘿 yǐng 公 gōng 韵 yùn - - 黄 huáng 节 jié
当 dāng 场 chǎng 百 bǎi 感 gǎn 何 hé 言 yán 说 shuō , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 宁 níng 非 fēi 晤 wù 语 yǔ 难 nán 。 。
乍 zhà 见 jiàn 始 shǐ 知 zhī 无 wú 恙 yàng 在 zài , , 病 bìng 归 guī 犹 yóu 阻 zǔ 别 bié 时 shí 看 kàn 。 。
雕 diāo 笼 lóng 细 xì 羽 yǔ 翀 chōng 霄 xiāo 气 qì , , 霜 shuāng 菊 jú 初 chū 花 huā 近 jìn 节 jié 寒 hán 。 。
只 zhī 此 cǐ 平 píng 生 shēng 珍 zhēn 重 zhòng 意 yì , , 为 wèi 渠 qú 排 pái 日 rì 强 qiáng 为 wèi 欢 huān 。 。
秋娘病起登台和瘿公韵。清代。黄节。当场百感何言说,咫尺宁非晤语难。 乍见始知无恙在,病归犹阻别时看。 雕笼细羽翀霄气,霜菊初花近节寒。 只此平生珍重意,为渠排日强为欢。