琼 qióng 华 huá 岛 dǎo 登 dēng 高 gāo 作 zuò - - 黄 huáng 节 jié
登 dēng 高 gāo 惟 wéi 觉 jué 此 cǐ 身 shēn 孤 gū , , 佳 jiā 日 rì 悲 bēi 秋 qiū 老 lǎo 不 bù 殊 shū 。 。
落 luò 木 mù 明 míng 河 hé 双 shuāng 阙 què 下 xià , , 黄 huáng 花 huā 樽 zūn 酒 jiǔ 一 yī 时 shí 俱 jù 。 。
惊 jīng 心 xīn 世 shì 变 biàn 非 fēi 前 qián 有 yǒu , , 去 qù 乱 luàn 游 yóu 方 fāng 已 yǐ 绝 jué 无 wú 。 。
群 qún 盗 dào 满 mǎn 山 shān 催 cuī 暝 míng 急 jí , , 衰 shuāi 迟 chí 忧 yōu 患 huàn 共 gòng 相 xiāng 驱 qū 。 。
琼华岛登高作。清代。黄节。登高惟觉此身孤,佳日悲秋老不殊。 落木明河双阙下,黄花樽酒一时俱。 惊心世变非前有,去乱游方已绝无。 群盗满山催暝急,衰迟忧患共相驱。