八 bā 叠 dié 病 bìng 鹤 hè 送 sòng 春 chūn 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 人 rén
绝 jué 代 dài 蛾 é 眉 méi 总 zǒng 隐 yǐn 沦 lún , , 却 què 教 jiào 蓬 péng 齞 yǎn 占 zhàn 秾 nóng 春 chūn 。 。
书 shū 元 yuán 已 yǐ 惜 xī 成 chéng 功 gōng 退 tuì , , 誓 shì 旦 dàn 畴 chóu 能 néng 着 zhuó 意 yì 珍 zhēn 。 。
西 xī 北 běi 浮 fú 云 yún 看 kàn 渐 jiàn 厚 hòu , , 中 zhōng 原 yuán 王 wáng 气 qì 恐 kǒng 非 fēi 真 zhēn 。 。
好 hǎo 天 tiān 良 liáng 夜 yè 匆 cōng 匆 cōng 去 qù , , 尚 shàng 有 yǒu 椒 jiāo 觞 shāng 献 xiàn 颂 sòng 人 rén 。 。
八叠病鹤送春韵 其一。清代。黄人。绝代蛾眉总隐沦,却教蓬齞占秾春。 书元已惜成功退,誓旦畴能着意珍。 西北浮云看渐厚,中原王气恐非真。 好天良夜匆匆去,尚有椒觞献颂人。