咏 yǒng 荷 hé 用 yòng 新 xīn 城 chéng 先 xiān 生 shēng 秋 qiū 柳 liǔ 韵 yùn 其 qí 三 sān - - 黄 huáng 人 rén
年 nián 年 nián 并 bìng 蒂 dì 舞 wǔ 红 hóng 衣 yī , , 重 zhòng 倚 yǐ 朱 zhū 阑 lán 景 jǐng 已 yǐ 非 fēi 。 。
明 míng 镜 jìng 晨 chén 妆 zhuāng 颜 yán 色 sè 换 huàn , , 空 kōng 房 fáng 秋 qiū 冷 lěng 雨 yǔ 声 shēng 稀 xī 。 。
隔 gé 江 jiāng 双 shuāng 鲤 lǐ 遥 yáo 无 wú 信 xìn , , 抱 bào 柱 zhù 孤 gū 鸳 yuān 懒 lǎn 不 bù 飞 fēi 。 。
那 nà 许 xǔ 泥 ní 中 zhōng 寻 xún 旧 jiù 藕 ǒu , , 柔 róu 丝 sī 未 wèi 断 duàn 苦 kǔ 心 xīn 违 wéi 。 。
咏荷用新城先生秋柳韵 其三。清代。黄人。年年并蒂舞红衣,重倚朱阑景已非。 明镜晨妆颜色换,空房秋冷雨声稀。 隔江双鲤遥无信,抱柱孤鸳懒不飞。 那许泥中寻旧藕,柔丝未断苦心违。