和 hé 赠 zèng 远 yuǎn - - 独 dú 孤 gū 及 jí
忆 yì 得 dé 去 qù 年 nián 春 chūn 风 fēng 至 zhì , , 中 zhōng 庭 tíng 桃 táo 李 lǐ 映 yìng 琐 suǒ 窗 chuāng 。 。
美 měi 人 rén 挟 xié 瑟 sè 对 duì 芳 fāng 树 shù , , 玉 yù 颜 yán 亭 tíng 亭 tíng 与 yǔ 花 huā 双 shuāng 。 。
今 jīn 年 nián 新 xīn 花 huā 如 rú 旧 jiù 时 shí , , 去 qù 年 nián 美 měi 人 rén 不 bù 在 zài 兹 zī 。 。
借 jiè 问 wèn 离 lí 居 jū 恨 hèn 深 shēn 浅 qiǎn , , 只 zhǐ 应 yīng 独 dú 有 yǒu 庭 tíng 花 huā 知 zhī 。 。
和赠远。唐代。独孤及。忆得去年春风至,中庭桃李映琐窗。 美人挟瑟对芳树,玉颜亭亭与花双。 今年新花如旧时,去年美人不在兹。 借问离居恨深浅,只应独有庭花知。