悼 dào 亡 wáng 儿 ér 六 liù 郎 láng - - 黄 huáng 媛 yuàn 贞 zhēn
霜 shuāng 飘 piāo 鸳 yuān 瓦 wǎ 重 zhòng , , 月 yuè 上 shàng 燕 yàn 梁 liáng 迟 chí 。 。
最 zuì 是 shì 消 xiāo 魂 hún 处 chù , , 明 míng 珠 zhū 去 qù 掌 zhǎng 时 shí 。 。
悼亡儿六郎。清代。黄媛贞。霜飘鸳瓦重,月上燕梁迟。 最是消魂处,明珠去掌时。