广 guǎng 陵 líng 苦 kǔ 热 rè 赋 fù 何 hé 处 chǔ 堪 kān 消 xiāo 暑 shǔ 四 sì 首 shǒu 效 xiào 香 xiāng 山 shān 体 tǐ 其 qí 一 yī - - 厉 lì 鹗 è
何 hé 处 chǔ 堪 kān 消 xiāo 暑 shǔ , , 暑 shǔ 消 xiāo 泉 quán 响 xiǎng 边 biān 。 。
竹 zhú 中 zhōng 酾 shāi 白 bái 雨 yǔ , , 涧 jiàn 底 dǐ 泻 xiè 青 qīng 天 tiān 。 。
淅 xī 淅 xī 侵 qīn 肌 jī 爽 shuǎng , , 泠 líng 泠 líng 入 rù 耳 ěr 便 biàn 。 。
韬 tāo 光 guāng 石 shí 桥 qiáo 畔 pàn , , 忆 yì 此 cǐ 已 yǐ 翛 xiāo 然 rán 。 。
广陵苦热赋何处堪消暑四首效香山体 其一。清代。厉鹗。何处堪消暑,暑消泉响边。 竹中酾白雨,涧底泻青天。 淅淅侵肌爽,泠泠入耳便。 韬光石桥畔,忆此已翛然。