太 tài 华 huà 山 shān 闻 wén 钟 zhōng - - 慕 mù 昌 chāng 溎 yàn
太 tài 华 huá 新 xīn 晴 qíng 宿 sù 雨 yǔ 收 shōu , , 清 qīng 钟 zhōng 遥 yáo 度 dù 夜 yè 天 tiān 幽 yōu 。 。
一 yī 声 shēng 初 chū 动 dòng 三 sān 峰 fēng 迥 jiǒng , , 万 wàn 籁 lài 都 dōu 沈 shěn 孤 gū 月 yuè 秋 qiū 。 。
天 tiān 外 wài 微 wēi 传 chuán 玄 xuán 鹤 hè 唳 lì , , 树 shù 间 jiān 时 shí 见 jiàn 碧 bì 云 yún 流 liú 。 。
松 sōng 风 fēng 飒 sà 起 qǐ 馀 yú 音 yīn 杳 yǎo , , 霜 shuāng 气 qì 横 héng 空 kōng 失 shī 斗 dòu 牛 niú 。 。
太华山闻钟。清代。慕昌溎。太华新晴宿雨收,清钟遥度夜天幽。 一声初动三峰迥,万籁都沈孤月秋。 天外微传玄鹤唳,树间时见碧云流。 松风飒起馀音杳,霜气横空失斗牛。